NGÀY CỦA MẸ – LỜI THƠ CỦA NGƯỜI CON XA XỨ – VỌNG QUÊ
VỌNG QUÊ.
Con chậm bước giữa dòng đời rộn rã
Những dãy nhà che mất ánh hoàng hôn
Chạnh lòng con bóng chiều tà quê cũ
Khói đốt đồng vờn tóc Mẹ đẫm sương
Thương ao súng vắng con buồn nhuộm tím
Mơ dáng ngồi thiếu nữ ngóng chờ trăng
Con xa quê khi tuổi mới chớm rằm (15)
Bỏ lại cánh diều dỗi hờn trong tay Mẹ
Rào dâm bụt rộn tiếng cười con trẻ
Đỏ sắc hoa khi mỗi giấc mơ về
Trái mồng tơi tím một góc sân quê
Con làm mực viết câu thơ đầu tặng mẹ
Có tiếng lá xoáy không gian nhè nhẹ
Phố đông người sao lạ quá bước chân
Con thèm bước trên triền đê lộng gió
Trinh nữ hoa e ấp mắt nhìn
Bụi đô thành không ngăn mùi hương đất
Từ đôi bờ Vàm Cỏ vọng về đây
Hương lúa chín thơm môi cười của mẹ
Ấp iu con qua tháng rộng năm dài
Hồn thơ con ươm mầm từ tay Mẹ
Trĩu tình thương khát sự sống yên bình
Giữa phố thị con bỗng thành Thi sĩ
Từng câu thơ thơm bùn đất quê mình!
Trâu Sữa Ngọc Mai.