Vàm Cỏ Đông ngày trở lại
Sông Vàm Cỏ rộn ràng ngày trở lại
Sóng ấp iu ôm tia nắng vào lòng
Tận sông Hồng có nhớ Vàm Cỏ Đông
Con sóng hát nối nghĩa tình Nam Bắc
Tôi vẫn nhớ Dòng sông và Tiếng hát
Da diết lời thương giai điệu quê mình
Người đã xa câu ca còn vang vọng
Sống mãi trong lòng đất thép Tây Ninh
Ngày trở về mặt nước lung linh
Soi dáng hình những con tim nhân ái
Kìa mái trường, những cây cầu ái ngại
Bước chân nào vượt khó đến tương lai
Vàm Cỏ xanh sóng hát chiều nay
Xây cầu mới líu lo bầy trẻ nhỏ
Có tình thương sẻ chia nghèo khó
Hạnh phúc đong đầy, nắng ứa lệ hôn sông!
Thơ: Ngọc Mai – Ảnh: Chí Thành