Sóc Bom Bo lừng danh thời kháng chiến Giã gạo nuôi quân rộn rã núi rừng Nay trở lại thăm miền sơn cước Đường đất quanh co, bụi đỏ đón mừng Những vòng xe bám chặt dốc rừng Chở yêu thương lên miền đất khó Những mái trường tềnh toàng nắng gió Nghe nặng lòng
NGẪU HỨNG NƠI CÔNG TRƯỜNG Bàn tay chuyên cầm bút Hôm nay cầm cọ sơn Cũng vững vàng, khéo léo Tô nhịp cầu yêu thương Có nắng gió công trường Mới hiểu lòng người thợ Vượt bao nhiêu gian khó Đổ nhịp cầu bê tông Cầu duyên dáng bên sông Nâng niu bàn chân
Sông Vàm Cỏ rộn ràng ngày trở lại Sóng ấp iu ôm tia nắng vào lòng Tận sông Hồng có nhớ Vàm Cỏ Đông Con sóng hát nối nghĩa tình Nam Bắc Tôi vẫn nhớ Dòng sông và Tiếng hát Da diết lời thương giai điệu quê mình Người đã xa câu ca còn vang
Sau khi kết thúc chuyến cứu trợ Quảng Nam, chúng tôi cùng nhau đi viếng Trúc Lâm Bạch Mã tại Huế. Mái chùa dân tộc tọa lạc trên đồi cao trong khung cảnh sơn thủy hữu tình gieo vào lòng người nhiều cảm xúc khó tả và bài thơ này là lòng thành ghi lại: