Người đàn bà của anh

 

     Em rất muốn giã từ thời con gái
     Muốn là người tri kỷ của anh thôi
     Người đàn bà anh thường mơ ân ái
     Sống bên anh cho đến cuối cuộc đời
 
     Em khao khát từng đêm về mong đợi
     Nụ hôn đầu anh âu yếm làn môi
     Em nằm xuống trên tay anh là gối
     Anh thì thầm chỉ yêu mãi em thôi
    
     Anh vuốt tóc mai hôn em nhè nhẹ
     Thoảng hương thơm từng sợi nhỏ đang chờ
     Anh dịu dàng kề bên tai nói khẽ
     Em nõn nà, đẹp lắm! Hỡi Nàng thơ
 
     Ngực căng tròn hai nụ hồng chớm nở
     Bờ môi anh xoa dịu nỗi mong chờ
     Dòng máu nóng làm tim em muốn vỡ
     Cả hồn em như phiêu lạc bến mơ
 
     Lòng thầm ước cho ông tơ se sợi
     Có anh rồi em trọn giấc mơ thôi
     Hãy yêu em bằng tình cao vời vợi
     Yêu suốt đời, yêu mãi mãi anh ơi!
 
     Ngọc Mai