Chờ em trước cổng thiên đường
Hình như ta có hẹn em trước cổng thiên đường
Cùng ta chờ đón người giáng thế
Giữa cõi trần dâu bể
Ta chờ người rồi lại được chờ em.
Ta chờ em từ sáng sớm tinh mơ
Đến bây giờ trời đã chiều mấy bận.
Ta thương em xót đời lận đận
Thu sắp tàn mà chưa thấy xuân phân.
Ta nghi ngờ em là một thiên thần.
Đôi cánh mỏng làm sao chở hết sầu nhân thế.
Đôi cánh mỏng làm sao em có thể
Về kịp đêm nay.
Dẫu sao ta vẫn đợi
Bên kia là cả một thiên đường diệu vợi
Mà bên này trần thế vẫn bao dung!
Đông Hải