Thơ

Ru anh

  Nép vào lòng em đêm nay Khép vừa mi mắt cho đầy giấc mơ À…ơ…đây những tiếng thơ Em ru anh cạn cả bờ biển khơi Gom bao mưa nắng chợ đời Giấu trong làn tóc cho lời ngọt êm Dịu dàng mười ngón thon mềm Ru anh qua những muộn phiền đắng cay

Mái tóc người thương

   Thuở em tóc xõa ngang vai Dịu dàng anh bảo để dài anh thương Lòng em đầy ắp tơ vương Giữ gìn mái tóc niềm thương dâng đầy| Chờ anh năm tháng nào hay  Sợi mong sợi nhớ thêm dày tin yêu Má hồng nhạt phấn trong chiều Tóc mang màu của rất nhiều hoàng

Anh còn nhớ

  Anh còn nhớ tuổi học trò thuở ấy Buổi tan trường em ríu rít bên anh Trời đổ mưa ta che chung tấm áo Em thẹn thùa, mưa lại xuống thật nhanh  Anh còn nhớ nắng sân trường nhón nhảy Ta chơi trò đuổi bắt dưới tàng cây Em trốn biệt anh tìm hoài

Trái tim biết hát

   Có gì như thể mưa tuôn Đám mây chở một chút buồn trời xanh Có gì như gió mong manh   Sương treo vài giọt trên cành khát khô Chiều soi nghiêng mặt nước hồ Em cầm năm tháng ơ hờ trên tay Em giờ lạ lắm, không hay Trái tim biết hát từ

Thưở nữ sinh

                        Vào thuở ấy ! Lòng em như lụa trắng                   Điểm vầng trăng che dấu tuổi ngoan hiền                   Sáng hồn nhiên em nô đùa trong nắng