Con líu ríu ôm chầm lấy mẹ Ấm nụ hôn như khao khát lâu rồi Niềm hạnh phúc bừng trong mắt trẻ Nghèn nghẹn lòng khi con chạm vành môi. Bờ môi son còn nguyên thơm mùi sữa Mà tình thâm nỡ vứt bỏ đành sao Chốn Từ bi cho thân con nương náu Sớm
Sóc Bom Bo lừng danh thời kháng chiến Giã gạo nuôi quân rộn rã núi rừng Nay trở lại thăm miền sơn cước Đường đất quanh co, bụi đỏ đón mừng Những vòng xe bám chặt dốc rừng Chở yêu thương lên miền đất khó Những mái trường tềnh toàng nắng gió Nghe nặng lòng
NGẪU HỨNG NƠI CÔNG TRƯỜNG Bàn tay chuyên cầm bút Hôm nay cầm cọ sơn Cũng vững vàng, khéo léo Tô nhịp cầu yêu thương Có nắng gió công trường Mới hiểu lòng người thợ Vượt bao nhiêu gian khó Đổ nhịp cầu bê tông Cầu duyên dáng bên sông Nâng niu bàn chân
Sông Vàm Cỏ rộn ràng ngày trở lại Sóng ấp iu ôm tia nắng vào lòng Tận sông Hồng có nhớ Vàm Cỏ Đông Con sóng hát nối nghĩa tình Nam Bắc Tôi vẫn nhớ Dòng sông và Tiếng hát Da diết lời thương giai điệu quê mình Người đã xa câu ca còn vang