Thơ ngây

  

 Bóng em chênh chếch cuối đường
Cây si vàng bóng, nỗi buồn tỏa xanh
Em tìm mãi dấu chân anh
Thời gian tẩy xóa vô tình, không hay
Phải là em quá thơ ngây
Hay anh đã phụ lối này, anh đi ?         
Ngọc Mai